Từ câu chuyện cây xăng Nhật
Một trạm đổ xăng ở Hà Nội trước giờ xăng tăng giá. Ảnh chụp ngày 28/08/2012.
AFP
Nhiều người nhận xét, những chuyện bình thường ở các nước văn minh
nếu xuất hiện ở Việt Nam thì đó lại là chuyện lạ. Nói cách khác, những
việc làm tốt được dư luận khen ngợi thì đó là chuyện bình thường ở các
nước khác. Nhận xét này đúng, và vì thế làm cho chúng ta đau lòng. Ví dụ
nhặt được tiền trả lại người mất, cảnh sát dẫn người già qua đường… đều
gây xôn xao trên báo chí. Nhiều người nhất quyết không tin, phân tích
hình ảnh rồi kết luận là… diễn.
Gần đây, một cây xăng Nhật - cây xăng nước ngoài đầu tiên tham gia vào thị trường bán lẻ xăng dầu ở Việt Namđã
thu hút rất nhiều sự quan tâm của báo chí, cư dân mạng và toàn xã hội
nói chung. Đó là cây xăng của Công ty xăng dầu Idemitsu Q8 (IQ8) ở Khu
công nghiệp Thăng Long.
Điều quan tâm của người tiêu dùng là ở những điểm khác với các cây
xăng VN: nhân viên cúi chào khi khách hàng đến; hỏi khách hàng về loại
nhiên liệu, số lượng cần mua, đề nghị khách hàng tắt máy, mở nắp bình
xăng, mời khách kiểm tra đồng hồ xăng, nhận tiền của khách, cảm ơn và
chào khách, lại tranh thủ lau kính, lau gương cho khách nữa. Tuy nhiên,
điều đáng quan tâm hơn cả là trạm xăng này cam kết thiết bị đo chính xác
đến 1 phần vạn, nghĩa là nếu mua 50 nghìn tiền xăng thì sai lệnh nếu có
chỉ là 5 đồng.
Ngày khai trương cửa hàng còn thưa thớt. Rồi tiếng lành đồn xa và nhờ
báo chí VN, dân mạng nhiệt tình PR, những ngày sau đó đông dần đến nỗi
nhân viên của cây xăng đôi khi không thể cúi chào hết từng khách hàng
một.
Cũng phải thôi, tâm lý khách hàng là đồng tiền bỏ ra là thật thì họ
cũng muốn nhận lại hàng thật và đầy đủ. Ngoài ra, họ muốn trải nghiệm
tâm trạng được đối xử tử tế ra sao. Có người đánh ô tô đi 30 km đến chỉ
để có được sự trải nghiệm đó. Không phải người Việt Nam bị bạc đãi, bị
đối xử cục cằn, thô lỗ quen rồi nên không thích được đối xử tử tế. Trong
dân gian chẳng đã có câu “Chẳng được ăn thịt ăn xôi/ Thì được lời nói
cho tôi vừa lòng” đó sao.
Nhưng ngược lại với người tiêu dùng, giới kinh doanh
xăng dầu và số ủng hộ “hàng nội” ở VN có vẻ khó chịu. Sau khi cây xăng
của IQ8 khai trương, nhiều cây xăng lập tức treo băng rôn “Người Việt
Nam dùng hàng Việt Nam”. Điều buồn cười ở chỗ VN còn phải nhập xăng dầu
về bán, tức là họ đang bán xăng ngoại mà hô dùng hàng VN thì khác nào
nói đừng mua xăng của chúng tôi nữa. Phải chăng ý thật của họ là người
Việt Nam hãy làm giàu cho người Việt Nam?
Có người cho rằng việc Giám đốc Nhật cúi chào khách là “tung chiêu
mới”. Thực ra đó chẳng phải là chiêu gì hết mà đó là phong cách, là văn
hóa của của người Nhật đã ăn vào tiềm thức của họ chứ đâu phải là chiêu
mới. Để có được phong cách gần giống như phong cách Nhật, các nhân viên
người Việt của IQ8 phải học tới 3 tháng. Từ lúng túng, ngượng ngập ban
đầu, họ đã thấy thoải mái với phong cách đó, chứ đâu phải chuyện giả vờ
mà được. Còn ông Nguyễn Duy Hưng Chủ tịch HĐQT kiêm Tổng giám đốc của
Công ty CP Chứng khoán Sài Gòn nêu ý kiến trên Facebook cá nhân, việc
cúi chào khách hàng chẳng có gì đáng ca ngợi, nó giống như bà bán bún
cho con nít kẹo. Ông ta so sánh thế, rõ ràng là đã xúc phạm đến người
tiêu dùng.
Lại một facebooker viết, đại ý mua xăng của Nhật chỉ làm giàu cho đại
gia Nhật, tiền nó mang về Nhật, còn mua xăng VN dù có thiệt thòi, bị ăn
bớt thì vẫn vào túi người VN. Luận điệu này tương tự luận điệu tôi đã
nghe từ một anh bạn. Anh bảo tham nhũng nó không mất đi đâu. Đằng nào
đồng tiền cũng quay trở lại đầu tư cho nền kinh tế (!?)
Những ngày đầu IQ8 mở cửa hàng xăng, có nguồn tin từ Báo Pháp Luật TP
rằng có công văn của Hiệp hội các doanh nghiệp xăng dầu tại Hà Nội đề
nghị UBND Tp Hà Nội cấm công nhân viên chức trên địa bàn Hà Nội mua xăng
dầu của cây xăng Nhật. Thông tin này chính xác hay không thì không rõ,
chỉ biết sau đó, Hiệp hội xăng dầu Việt Nam bác bỏ chuyện này.
Tại sao người ta lại lo lắng trước sự xuất hiện của cây xăng Nhật,
khi IQ8 chỉ chiếm một thị phần hết sức nhỏ nhoi? Hiện nay Petrolimex
chiếm khoảng 50% thị trường bán lẻ xăng dầu ở VN với hơn 5400 cây xăng.
Như vậy, toàn quốc có khoảng hơn 10000 cây xăng, nếu cây xăng Nhật ở qui
mô trung bình thì người Nhật mới chiếm 1 phần vạn thị phần bán lẻ xăng
dầu. Con số phần vạn có thể coi bằng không. Nhưng nguy hiểm ở chỗ từ cái
1 phần vạn này nó đe dọa 9999 phần còn lại. Ông Tố Hữu chẳng đã nói :
“Mái chèo một chiếc xuồng con/Mà sông nước dậy sóng cồn đại dương” đó
sao.
Việc đổi mới phong cách bán hàng như thái độ đối với người tiêu dùng,
đong đếm chính xác, đối với các doanh nghiệp xăng dầu trong nước không
khó. Cái khó ở chỗ nếu làm như thế, đồng nghĩa với việc họ thất thu một
khoản phi lợi nhuận, à quên, một khoản lợi nhuận phi nghĩa rất lớn. Có
tờ báo dự đoán có tới 95% số cây xăng gian lận khi đong đếm. Một khoản
gian lận lớn như thế, từ bỏ nó hoàn toàn không dễ. Tuy nhiên họ có muốn
giữ lối làm ăn quen thuộc cũng không hề đơn giản. Vì vậy, trước mắt cứ
tạm đối phó bằng cách kêu gào lòng yêu nước của người Việt và nói xấu
cây xăng Nhật như kể trên đã.
Cái sự không dễ ở chỗ, Công ty Nhật “dọa” sẽ mở rộng thị trường. Họ
cho biết sẽ tiếp tục mở rộng mạng lưới bán xăng dầu tại VN. Trước hết
IQ8 đang nhắm tới một loạt quốc lộ lớn tại miền Bắc như quốc lộ 1A quốc
lộ 5 quốc lộ 6, đều là những trục đường lớn, có lưu lượng xe qua lại rất
nhiều. Trong khi đó, người tiêu dùng VN lại đang ủng hộ họ. Nhiều người
mong công ty Nhật mở rộng hệ thống bán xăng dầu vào Sài Gòn và các tỉnh
phía Nam. Có người khi mua xăng của Nhật, họ gọi các cây xăng VN là
“xăng ngoài”. Nói “dại”, nếu cứ 2 cây xăng VN, họ lại chen cây xăng của
họ vào giữa thì chỉ còn nước tháo tất cả thiết bị đong đếm điêu bán đồng
nát còn mặt bằng thì bán lại cho họ.
Sự ủng hộ của người tiêu dùng đối với cây xăng Nhật là một sức ép buộc các doanh nghiệp trong nước phải thay đổi.
Khu vực kinh tế nào có cạnh tranh thì tình hình khác hẳn. Mỗi người dân
đều thấy, thái độ của nhân viên điện lực khác hẳn với thái độ của nhân
viên nhà mạng. Nếu nhà mạng hàng tháng đến gõ cửa từng nhà thu tiền, có
nhà đến nhiều lần mới gặp được chủ thì khi nộp tiền điện, các gia đình
phải đến điểm thu đúng ngày giờ, kiên nhẫn xếp hàng để được nộp sợ “nó
cắt”. Chỉ tiếc rằng ở VN, còn nhiều lĩnh vực độc quyền và môi trường
cạnh tranh bất bình đẳng, nhất là giữa các doanh nghiệp tư nhân và doanh
nghiệp nhà nước.
Cạnh tranh bao giờ cũng có lợi cho người tiêu dùng. Điều quan trọng
nữa là có cạnh tranh thì kinh tế mới phát triển. Mặt hàng ngày càng nâng
cao về chất lượng và giá cả ngày càng hạ do cái đầu chịu khó suy nghĩ
để tìm cách tồn tại. Hiện tượng cây xăng Nhật đã nói lên sự khao khát
được đối xử tử tế, được mua hàng một cách sòng phẳng. Không chỉ riêng
thị trường xăng dầu, không chỉ riêng lĩnh vực kinh tế mà sự đòi hỏi này ở
mọi lĩnh vực trong xã hội. Qua đó, cũng thấy rất tội nghiệp cho người
VN chúng ta. Chúng ta bị bạc đãi, chèn ép quá nhiều rồi.
Các doanh nghiệp VN không nên lo sợ sự xuất hiện của đồng nghiệp nước
ngoài. Phải mạnh dạn đổi mới phong cách bán hàng (tôi không thích dùng
chữ phong cách phục vụ vì quan hệ người mua người bán là quan hệ song
phẳng, phục vụ lẫn nhau). Phải mạnh dạn đoạn tuyệt với nguồn thu bất
chính. Có thể đau đớn ban đầu nhưng sẽ đến lúc thấy ánh mắt nhìn của
khách hàng thiện cảm hơn, thấy mình đàng hoàng hơn, sống và làm việc có ý
nghĩa hơn. Và rồi đến lúc, nếu quên một lời cảm ơn khi khách hàng đi
khỏi thì thấy trong lòng day dứt mãi.
* Bài viết không thể hiện quan điểm của Đài Á Châu Tự Do
No comments:
Post a Comment