Đàn ông, hoa và phiếm
Tác giả: CCP (sưu tầm)
Một buổi sáng cuối tuần đẹp trời, đàn ông ngồi nghĩ về sự đời bên tách cà phê.
Mà
sự đời thì có vô vàn ty tỷ thứ biến hóa khôn lường, như sách Kinh Dịch
đã nói “thái cực sinh lưỡng nghi, lưỡng nghi sinh tứ tượng, tứ tượng
sinh bát quái, và bát quái biến hóa ra vạn vật trong vũ trụ”.
Thành
ra, đàn ông nghĩ về sự đời chung chung thì có vẻ mông lung quá, không
có tính chất thực tế, hiệu quả trong tư duy của đàn ông. Thôi. Đàn ông
sẽ nghĩ về một sự vật, sự việc, hiện tượng cụ thể cho nó có vẻ triết
học. Đàn ông nghĩ về hoa vậy.
Nói
về hoa, người ta nghĩ ngay tới phụ nữ, chẳng ai nghĩ tới đàn ông cả.
Nào là: nếu ở thành phố thì cô gái đẹp như hoa, mà hoa ở thành phố thì
cơ man nhiều loại đẹp, nếu trên rừng thì sơn nữ như bông hoa rừng. Thậm
chí, nếu ở dưới biển, người đẹp vẫn cứ là hoa, loài hoa muống biển như
trong một bài hát nổi tiếng nào đó từ những thập niên 90 mà đàn ông khi
còn là một cậu nhóc cũng đã nghe.
Tóm
lại, hoa là phụ nữ, phụ nữ là hoa. 2 khái niệm đó tuy là 2 phạm trù
nhưng lại có sự gắn kết như một, giống 2 mặt của một đồng tiền vậy.
Nhưng
có một loại hoa nào tượng trưng cho đàn ông không? Không chừng đàn ông
bị cho là “ái”. Hoặc chí ít thì bị rủa cho là hoa… dại.
Nhưng xin thưa là có. Thậm chí hoa còn tượng trưng cho sự quân tử của đàn ông nữa.
Đó là 2 loài hoa của trong bộ tứ quý : Tùng, cúc, trúc, mai. Hoa
cúc, hoa mai nở vào độ tiết đông, khi các loài hoa khác đã thu mình
lại, thể hiện sự vượt lên trên nghịch cảnh của người quân tử.
Vậy
là đàn ông cũng là hoa. Phụ nữ cũng là hoa. Đàn ông vừa là hoa, vừa yêu
hoa, vừa thưởng hoa. Hoa là một thực thể vừa mang tính nội tại, nằm
trong đàn ông, vừa mang tính ngoại tại, tức là một cái gì ngoài đàn ông.
Chà. Hoa đúng là đàn bà. Vô cùng khó hiểu.
Để
dễ hiểu hơn, nên nói về một loài hoa cụ thể, đặc trưng. Dĩ nhiên đó sẽ
là hoa hồng. Khi nói về hoa hồng, các đàn khác sẽ nghĩ về một loài hoa
có màu hồng, có hương vị thơm dịu nhẹ nhàng, và có gai. Còn đàn ông thì
sẽ nghĩ ngay tới… em Hoa và em Hồng. Ôi, những cái tên cùng tên với các
loài hoa. Đó sẽ là những cái tên vô cùng nhạy cảm trong đời đàn ông, có
thể khơi nên một nỗi đau nhói đã được bụi thời gian tạm che phủ nhưng
chưa bao giờ lành. Cũng có thể, những cái tên đó gợi về một cuộc tình
đẹp nào đó khiến đàn ông rơi vào tình trạng mê mẩn tâm thần mà khi tỉnh
ra, đàn ông thấy mình đang mỉm cười.
Chính vì điều này mà có một câu chuyện bi hài như sau:
Nô: –
Mẹ ơi, mấy con bồ của con, bé Đào xóm trên, bé Hồng xóm dưới, bé Mai
xóm giữa, con xin cưới đứa nào bố cũng không đồng ý, bảo bọn nó là em
gái con đấy!
Mẹ Nô: – Ôi dào, tưởng gì, thích thì mày cưới tất cũng được. Mày cũng có phải con ông ấy đâu.
Ngày
xưa, loài hoa biểu tượng cho người quân tử là hoa mai, hoa cúc. Ngày
nay sẽ là hoa gì? Nếu lấy căn cứ là cái tên, liệu có phải là hoa… dâm
bụt. Nếu căn cứ là mùi hương, phải chăng là “hoa ngũ sắc”. Và nếu là độ
“trâu”, đó sẽ là hoa lan đuôi trâu???
Liệu có câu trả lời chính xác cho câu hỏi tất cả đàn ông thích nhất hoa gì không?
Thưa
là có. Đó không phải là hoa hồng, vì có đàn ông thích, đàn ông không.
Tương tự như vậy thì đó cũng không phải là hoa mai, hoa cúc, hoa đào. Đó
chỉ có thể là Hoa Hậu, loài
hoa không chỉ có vẻ đẹp hoàn hảo nhất trong các loài hoa, có hương thơm
ngây ngất nhất, giọng nói ma mị nhất. Loài hoa đó khiến đàn ông thăng
hoa trên giường và thảm bại trên quan trường. Dầu vậy, có lẽ chính loài
hoa này đã khiến từ điển có thêm từ “tuyệt trần” bởi vì nó “tuyệt” nhất
khi ở… “trần”.
Ngày
xưa, người quân tử nơi quan trường hay anh hùng nơi trận mặc mà mang
theo hoa thì quả là… không thể ngửi được. Nhưng ngày nay, nơi hẹn hò đầy
lãng mạn, đó có thể là trên cây cầu bắc qua dòng sông hiền hòa, dưới
ánh trăng vàng vạc, một “thanh niên cứng” mà lại không có hoa thì lại
không còn gì là cứng nữa. Đó sẽ bị coi là kẻ ác ôn vùng nông thôn hay
chí ít cũng là tên thô thiển, mất lịch sự.
Đàn
ông phong độ ngày xưa, từ đẹp trai như Triệu Tử Long, thét lớn khiến
đối thủ chết hộc máu như Trương Phi hay tín nghĩa như Quan Vân Trường,
bên họ đều không thể thiếu thanh đao uy lực. Đàn ông phong độ ngày nay
không cần đến những thứ đó. Đàn ông nào dại dột mang theo sẽ nhanh chóng
dính “biên bản chưởng” với 141 ngay lập tức. Đàn ông phong độ thời nay
chỉ cần lếch-xù, rượu vang và bông hoa trên tay. Dĩ nhiên ngồi đối diện
họ phải là một người đàn bà đẹp. Đó là một hình ảnh đẹp mà đàn ông nào
cũng nên hướng tới.
Đàn ông có yêu hoa không. Xin thưa là có.
Hoa
và phụ nữ đều mỏng manh, dịu dàng và cần được che chở. Đàn ông là
những kẻ yêu cái đẹp. Mà hoa là cái đẹp. Nên phụ nữ được gọi là hoa.
Chính vì thế sở dĩ phụ nữ được gọi là hoa không phải nguyên nhân là do
phụ nữ, mà là do đàn ông. Phụ nữ yêu hoa, còn đàn ông yêu người yêu hoa.
Còn gì đẹp hơn một người con gái bên một bông hoa. Đó là kết tụ của mọi
vẻ đẹp, mọi tinh tú trong trời đất.
Hoa
là vẻ đẹp tinh khiết nhất, toàn diện nhất trong vũ trụ. Đàn ông là một
đàn yêu cái đẹp, say mê cái đẹp và cần cái đẹp. Trong cuộc đời, đàn ông
cần có một bông hoa bên mình.
Have a Nice day !
No comments:
Post a Comment