PHONG KIỀU DẠ BẠC
Nguyệt lạc ô đề sương mãn thiên
Giang phong ngư hoả đối sầu miên
Cô Tô thành ngoại Hàn San tự
Dạ bán chung thanh đáo khách thuyền
Trương Kế
ĐÊM ĐẬU BẾN PHONG KIỀU
Quạ kêu trăng rụng sương mù
Cây sông đèn cá gối đầu ngủ mơ
Chùa ai khuất nẻo Cô Tô
Đêm sâu vẳng tiếng chuông hờ ghẹo ai
Tương truyền rằng Trương Kế đậu thuyền dưới sông , ngắm trăng ....
làm được hai câu rồi hết tứ ... vắt tay lên trán ngủ . Trong khi đó
tại chùa Hàn San gần đấy , vị thiền sư trụ trì cũng khó ngủ , bèn ra sân
ngắm trăng và làm thơ :
Sơ tam sơ tứ nguyệt mung lung
Bán tự ngân câu bán tự cung
( Mồng ba mồng bốn trăng mờ
Nửa như móc bạc nửa ngờ vành cung )
Sư không nghĩ tiếp được nên cứ đi lại trước sân hoài . Chú tiểu
thấy vậy , chạy lại bạch thầy : Sao thầy chưa đi ngủ . Sư bè kể lại là
mình đang bí . Chú tiểu ngẫm nghĩ một lúc , xin nối tiếp :
Nhất phiến ngọc hồ phân lưỡng đoạn
Bán trầm thuỷ để bán phù không
( Hồ xanh ai xẻ đôi vừng
Nửa in đáy nước nửa lồng chân mây )
Hai câu quá tuyệt , sư nghĩ rằng : Chắc Phật khải thị cho chú
tiểu , bèn sai chú lên gác chuông , gióng một hồi chuông để cảm ơn Phật .
Trương kế dưới thuyền , bị tiếng chuông khuya làm tỉnh giấc ,
bèn ngồi bật dậy , vỗ đùi mà la rằng : Tứ đây rồi ! Tứ đây rồi ! Ông
bèn ngâm tiếp hai câu sau .
Giai thoại này thường được các nhà nho Việt Nam thích lắm . Các cụ thường kể , ngâm trong lúc trà rượu
No comments:
Post a Comment